chuyện lãnh cung

Cuối tuần này không ai "đặt lịch" ghé thăm lãnh cung của mình. Thế là mình nằm dài cả ngày, chẳng làm gì ngoài thở và nghĩ lan man.

Tự dưng nghĩ đến chuyện này: hình như mình có một công thức chung cho phần lớn các mối quan hệ xã hội. Gọi nôm na là "Công thức 3 bước" như sau:

Bước 1: Bên A gặp bên B. Hai bên cảm thấy nói chuyện được, hợp vibes, có chiều sâu hoặc chí ít cũng có chiều ngang.

Bước 2: Bên A đột ngột mở suất chiếu đặc biệt: “Bỗng dưng dặt dẹo”, phiên bản full HD không che, không quảng cáo, không cảnh báo.

Bước 3: Bên B ngồi xem phim và cố gắng xử lý tình huống trong khả năng có thể.

Ba bước trộn lại, thêm gia vị mắm muối, nước mắt, rồi ninh nhừ bằng thời gian với một ngọn lửa được căn ke cẩn thận. Nếu may mắn, kết quả có thể là một nồi súp ấm bụng, ăn được. Ăn xong, bên A dần bớt dẹo, rồi a tầm phù chạy thẳng ra cổng... tái hoà nhập cộng đồng.

Nhưng cũng có khi, nấu mãi mà nồi súp cứ lờ đờ như chưa chín tới, hoặc cháy khét đen. Khi đó tình thế chuyển từ "bại" thành "liệt", bên A vốn dẹo đã đành, đây thêm bên B cũng dẹo theo.

Với BCG, mình thường đảm nhận vai bên A. Bao năm qua, mình lủ khủ mang vác không biết bao nhiêu là gùi nguyên liệu tới cho BCG bào chế thành những nồi súp ấm lòng, thơm phức, giàu đạm, ít béo, ăn vào thấy yêu đời lại.

Còn với những mối quan hệ khác, mình hay đóng vai bên B – cố gắng nấu, cố gắng chăm, nhưng khác với BCG, là... mình không biết nấu. Mình chỉ có lòng. Và rồi mình nấu lụi.

Một thắc mắc nhỏ: Liệu mình có thể nghỉ môn "nấu lụi" này không?
Chắc là được. Mắc gì không được, đúng không?

Nhưng nếu mình nghỉ hẳn, tung hê hết, không còn ai ghé, không còn củi lửa… thì lãnh cung của mình sẽ "lãnh" thật, lạnh thật.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, dù có tận tụy đun nấu cả đời, thì kết quả dường như cũng chẳng khác là mấy. Nghiệm thu bao lần, kết cục vẫn vậy:

phụ mẫu ân thâm chung hữu biệt
phu thê nghĩa trọng dã phân ly
nhân tình tợ điểu đồng lâm túc
đại hạn lai thời các tự phi

cha mẹ ơn sâu còn có biệt
vợ chồng nghĩa nặng cũng phân ly
nhân tình nào khác chim chung ngủ
sáng lại, con nào nấy bay đi

Comments

Tung Tăng said…
Lãnh cung này có vẻ đầy nắng ấm, xin mang bánh mang trà qua ngồi ké dưới hiên, chẳng cần trò chuyện gì, chỉ nằm ngắm mây trời thôi, được hông
Tùng Âm said…
dè de, bao được bao được :)

các bài khác

inner peace

At 35, I’ve come to realize something mildly tragic but also kind of funny: I’ve had not one, but two major blind spots about inner peace. And the result—spoiler alert—was that I hardly ever felt at peace 🙃1. First off… Read more 

màu cây trong khói

trên đường về nhớ đầy
chiều chậm đưa chân ngày
tiếng buồn vang trong mây...
chim rừng quên cất cánh
gió say tình ngây ngây
có phải sầu vạn cổ
chất trong hồn chiều nay?
tôi là người lữ khách
màu chiều khó làm khuây
ngỡ lòng mìn… Read more 

island

lightly child, lightly 
learn to do everything lightly  
yes, feel lightly even though you’re feeling deeply  
just lightly let things happen and lightly cope with them Read more 

thường an

Có một dạo trên Facebook, thiên hạ rộ lên phong trào chia sẻ mấy đơn hàng khó đỡ trong cõi giang hồ phục vụ. Kiểu như khách gọi mojito không đá, bạc xỉu không sữa, nước chanh đừng chua, hay đỉnh cao là... matcha đá xay … Read more 
đây là cái (r)ổ của một người vô cùng làm biếng · vân vân đại khái · trải lòng lên mây · bình yên chậm rãi · trở về thơ ngây